14:25
Tra cuu diem thi dai hoc
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?"
Nhịp điệu dịu dàng, khoan thai của xứ Huế được khắc hoạ rất thành công: Gió mây thì nhẹ nhàng trôi, dòng nướcsông Hương thì lững lờ trôi, hoa ngô chỉ khẽ khàng đung đưa theo làn gió...Khác với khổ thơ một, dường như ở khổ thơ thứ hai, không gian mờ ảo và nhạt nhoà hơn. Nó tràn ngập ánh trăng vàng đẹp đẽ. Nhà thơ không chỉ tả bằng mắtmà còn cảm nhận bằng nội tâm của mình. Do đó, không thể nhìn nhận ra được đâu là thực, đâu là ảo và dường như càng về cuối thì tác giả cảm nhận tâm linh đó càng lấn át cái hiễn thực sẵn có. Phải chăng vì lẽ đó mà tác giả đã hỏi một câu hỏi rất mơ màng:
"Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?"
Dường như câu thơ tràn ngập sự mong chờ , niềm hy vọng lẫn nỗi buồn man mác trong nhà thơ. Rõ ràng không có sự đặc sắc của bút pháp khắc hoạ được linh hồn của một xứ sở mà điểm quan trọng là đã gợi lên cho người đọc một tình yêu dịu dàng mà sâu sắc.
"Mơ khách đường xa khách đừờng xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà"
Ai đã và xứ Huế thì mới biết được Huế, biết được cái không gian mờ ảo của nơi này. Huế vẫn mưa nhiều, lắm sương khói, do đó, cảnh vật thật đậm đà và đẹp đẽ hiện ra cho người đọc thấy và chiêm ngưỡng. Sương khói trắng và áo em cũng trắng, em và sương khói dường nhý đã hoà vào một, lúc mập mờ khó hiện, lúc lại rõ nét, chính xác là người con gái xứ Huế. Hàn Mặc Tử vẫn là một nhà thơ lãng mạn đích thực nên tác giả nói bằng tâm tưởng gieo vào lòng ngườiđọc một thoáng bâng khuâng, người thiếu nữ Huế týõi đẹp quá, kín đáo quá, ai có biết tình yêu của họ bền chặt, hay cũng chỉ nhý lớp sương khói mờ ảo của xứ Huế này thôi. Dường nhý tác giả cảm thấy hụt hẫng, buồn chán và thất vọng. Để rồi tự hỏi mình rằng "Ai biết tình ai có đậm đà". "Ai", "tình ai" đó có phải là tác giả hay là một người nào khác. Như ta đã biết, mối tình của Hàn Mặc Tử với Hoàng Cúc là một mối tình rất sâu đậm. Có lẽ khi nhìn vào bức tranh mà Hoàng Cúc tặng, tác giả đã tự hỏi mình xem tình cảm đó còn bền chặt hay không? Người con gái đó có còn dành tình cảm cho mình nữa không?... Rất nhiều câu hỏi mà tác giả đã tự đặt ra cho mình. Nhưng rồi tất cả những câu hỏi đóđều không có câu trả lời và chìm đắm trong giây phút im lặng, đợi chờ và vụt bay niềm hy vọng. Có thể nói thơ Hàn Mặc Tử luôn để lại một chút gì đó trong tâm trí của người đọc tình cảm rất sâu đậm mặn mà của những mối tình đơn phương. Một con người yêu chỉ trong sự nhung nhớ, không dám ngỏ lời, Hàn Mặc Tử là vậy, cũng luôn là tâm điểm cho những bài thơ tình và "Đây thôn Vĩ Dạ" cũng vậy, nó chất chứa bao nỗi niềm, bao sự gửi gắm. Đọc bài thơ ta ngỡnhư đó là một mối tình trong mộng tưởng. Cảnh rất đẹp, rất hữu tình, âm điệu thiết tha, tình tứ. Tình cũng rất đẹp, nhưng thực ra đó cũng chỉ là mộng ảo mà thôi. Nó quá xa vời mênh mông. Áo trắng giai nhân- màu trắng tình tứ ấy đã trở thành hoài niệm trong niềm thương nhớ của thi sĩ đa tình mà nhiều bất hạnh. Tóm lai, "Đây thôn Vĩ Dạ" là một bài thơ để ta nhớ và ta thương.
"Đây thôn Vĩ Dạ" in trong tập "Thơ điên"(1939), tác phẩm được xem là một cung đàn êm ái trong bản nhạc đời đầy mất mát phiền muộn của Hàn Mặc Tử . Tác phẩm ghi nhận dấu ấn thiên tài của nhà thơ trên chất liệu ngôn từ, nỗi buồn nhân thế, nỗi niềm của một thi nhân đa sầu, đa cảm sẽ ám ảnh mãi trong tâm trí người đọc, không chỉ một thờimà là mãi mãi.
Cảm nhận về bài thơ "Chiều tối" của Hồ Chí Minh
Ông cha ta ngày xưa đã từng nói: "Có việc phải lo, lo trước thiên hạ, có việc phải vui, vui sau thiên hạ". nhưng Chủ tịch Hồ Chí Minh của chúng ta lại có một cách nói và suy nghĩ rất giản dị: "Một ngày đồng bào còn đau khổ là một ngày tôi ăn không ngon ngủ không yên". Quả đúng như vậy, câu nói của Bác đã cho chúng ta hiểu được rằng Bác là một vị lãnh tụ vĩ đại, một vị cha già của dân tộc Việt Nam. không chỉ vậy, Bác còn được biết là một nhà văn, nhà thơ uyên bác. Thơ văn của Bác vừa thể hiện chất "thép" vừa thể hiện tình yêu dạt dào đối với thiên nhiên, cuộc sống con người. Hoàng Trung Thông đã từng viết:
"Vần thơ của Bác vần thơ thép
Mà vẫn mênh mông bát ngát tình".
"Chiều tối" chính là một bài thơ "thép" mà bát ngát tình như thế. Bài thơ đã thể hiện và mở ra một tâm hồn yêu thiên nhiên và niềm khát khao tự do của Người.
"Chiều tối là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật thơ có sự kết hợp đặc biệt, hài hoà giữa bút pháp cổ điển và hiện đại. Bài thơ được gợi cảm hứng từ đường chuyển lao từ Tĩnh Tây đến Thiên Bảo vào cuối năm 1942, được viết bằng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đương luật ngắn gọn mà hàm súc, ý nghĩa.
Ngay nhan đề của bài thơ cũng đã gợi cho chúng ta thấy đây là thời khắc cuối cùng trong ngày, một ngày dài mệt mỏi cực nhọc đối với Bác đã đựoc thể hiện qua hai câu thơ đầu của bài thơ:
"Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ
Chòm mây trôi nhẹ giưa tầng không"
Hai câu thơ này đã gợi ra khung cảnh thiên nhiên nơi núi rừng lúc chiều tối. có cánh chim chiều mỏi mệt đang tìm đường bay về tổ và cùng những chòm mây lẻ loi trôi giữa tầng không. Gợi ra không gian rộng lớn, vắng lặng nhưng lại rất mênh mông.
Hình tượng cánh chim trong bài thơ lại đựoc cảm nhận rất sâu đậm ở trạng thai bên trong. Còn trong cảnh thiên nhiên được phác hoạ bằng những nét chấm phá chỉ qua hai nét "cánh chim,chòm mây". Lấy cái nhỏ bé, cái động để làm nổi bật bầu trời bao la cảnh chiều tối lặng lẽ và buồn. Chỉ qua hai hình tượng, hình ảnh cánh chim mỏi và áng mây cô đơn là hai hình tượng vùa mang tính ước lệ vừa mang tính ẩn dụ về người tù bị lưu đầy trên con đường khổ ải mờ mịt van dặm. Đông thời cũng là những hình ảnh phác hoạ không gian và thời gian. Qua hai câu thơ này, Bác cũng muốn gửi gắm, nhắn nhủ với mọi người rằng, sống phải có ý chí và nghị lực phi thường, phải ó niềm khao khất cháy bỏng về cuộc sống thực tại và hoàn cảnh khắc nghiệt để cuộc sống tràn đầy niềm vui và tự do.
Hai câu thơ cuối đã có sự chuyển đổi rõ nét từ khung cảnh thiên nhiên, cảnh vật không gian và thời gian.
"Cô em xóm núi xay ngô tối
Xay hết, lò than đã rực hồng"
Ở hai câu đầu của bài thơ cảnh vật là trời mây, chim muông thì hai câu thơ cuối là hình ảnh người dân lao động, cối xay ngô và lò than. Ở hai câu sau, khung cảnh thiên nhiên đựơc thay thế bằng bức tranh đớiống con người. Không gian úi rừng hoang vu đươcj thay thế bằng xóm núi ấm áp. Hình ảnh cô gái xay ngô đã cho chúng ta thấy đựoc vẻ đẹp của một người con gái nơi núi rừng thật trẻ trung, khoẻ mạnh, khung cảnh thiên nhiên hiện lên thật đẹp và rực rỡ qua các hình ảnh con người và sự vận động của bức tranh thiên nhiên nơi núi rừng hoang vu, tăm tối nhưng lại toát lên vẻ đẹp rực rỡ của hình ảnh cô gái xay ngô, lò than rực hồng, cánh chim, chòm mây đây chính là hình tưopựng rất đẹp và thể hiện niềm khao khát cuộc sống tự do, niềm vui, hạnh phục của người dân lao động cực khổ, vất vả luôn hướng về cuộc sống tốt đẹp hơn.
"Chiều tối" là bài thơ giàu dũng khí trong hoàn cảnh lao tù Người đã quen đi sự đầy ải của chính mình để hoà vào cái nhịp sống đời thường của con người bằng niềm tin vào cộc sống. Đó cũng chính là bản lĩnh kiên cường của một người cách mạng. "Chiều tối" cũng là một bài thơ thiên nhiên đồng đều với lòng người, nó khắc hoạ tình yêu quê hương yêu cuộc sống và sự khao khát tự do của người dân lao động.
Cam nhan ve bai tho " Tu Ay " ( Tố Hữu )
Khi nhắc đến nhà thơ trữ tình chính trị hàng đầu của thơ ca Việt Nam , hẳn ai cũng biết đến Tố Hữu . Ông là nhà văn lớn , nhà thơ lớn của dân tộc , là cây bút xuất sắc của cách mạng Việt Nam . Thơ ông biểu hiện về lẽ sống lớn , tình cảm lớn , niềm vui lớn của người cách mạng . Đặc biệt , thơ ông đi sâu khai thác đời sống chính trị của đất nước tới tâm tư , tình cảm , cuộc đời hoạt động cách mạng của bản thân . Một trong những bài thơ biểu hiện rõ nhất cuộc đời cách mạng của ông là bài thơ : Từ Ấy .
"Từ Ấy " là bài thơ rất hay , đặc biệt bởi đây là bài thơ đánh dấu cuộc đời hoạt động cách mạng của nhà thơ . THáng 7 năm 1938 , Tố Hữu được kết nạp vào Đảng Cộng Sản Đông Dương . Ghi nhận kỉ niệm đáng nhớ ấy với cảm xúc , suy tư sâu sắc Tố Hữu viết nên "Từ Ấy " . Bài thơ nằm trong phần " Máu Lửa " của tập "Tư Ấy " . Bài thơ là lời tâm nguyện của người thanh niên yêu nước giác ngộ lí tưởng cộng sản . Sự vận động của tâm trạng nhà thơ được thể hiện sinh động bằng những hình ảnh tươi sáng , các biện pháp tu từ và ngôn ngữ giàu nhạc điệu .
" Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim "
Đó chính là giây phút ông nhận ra lẽ sống lớn , là giây phút " Mặt trời chân lí chói qua tim " . Bắt gặp được lẽ sống , lí tưởng cách mạng soi sáng , chỉ đường , làm bừng sáng tâm hồn nhà thơ . Với những hình ảnh ẩn dụ : nắng hạ , mặt trời chân lí , chói qua tim . Tố Hữu đã khẳng định một lí tưởng cách mạng : Đảng là mặt trời chân lí tỏa ra lẽ phải, sự đúng đắn , soi đường đưa cả dân tộc thoát khỏi ách nô lệ . Cũng như mặt trời của tự nhiên ,, tạo hóa tạo ra sức sống , ánh sáng , tỏa hơi ấm cho vạn vật . Bên cạnh đó , bằng cách sử dụng những động từ mạnh : bừng , chói . Tác giả muốn nhấn mạnh lên một điều rằng : ánh sáng cách mạng chính là ánh sáng chân lí , đã làm thức tỉnh lòng yêu nước nồng nàn trong lòng mỗi người con dân tộc Việt .
" Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim "
Chính giây phút bắt gặp lí tưởng cách mạng cũng là giây phút của hương thơm và ánh sáng . Tố Hữu đón nhận lí tưởng như cỏ cây , hoa lá , đón nhận ánh sáng mặt trời . Trong khi băn khoăn tìm kiếm lẽ đời , tác giả đã bắt gặp ánh sáng cách mạng . Được giác ngộ lí tưởng cao đẹp của Đảng , tác giả thêm tràn đấy sức sống , thêm yêu đời , thêm yêu người . Và nó cũng khiến tâm hồn nhà thơ thêm kiên định và thêm tràn đầy niềm tin với tâm trạng say sưa , náo nức , rộn ràng của một trái tim nhiệt huyết .
Bên cạnh đó , tác giả còn sử dụng nhuần nhuyễn ngôn ngư dân tộc . Bằng cách sử dụng thể thơ thất ngôn , làm âm điệu trở nên trạng trọng . Cách ngắt nhịp trong bài tạo ra tính nhạc : Từ ấy / trong tôi / bừng nắng hạ ... làm cho bài thơ thêm hay , thể hiện đúng tâm trạng của nhà thơ ,
" Tôi buộc hồn tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời "
Khổ thơ thứ hai thể hiện rõ nhất cái tôi trữ tình . Là cái tôi mang giai cấp thời đại , đại diện cho dân tộc . " Tôi buộc hồn tôi với mọi người " chính là sự hài hòa giữa cái tôi và cái ta , giữa cá nhân và tập thể để từ đó mở lòng mình , đồng cảm với mọi người xung quanh . Từ đó tạo nên tính đoàn kết , sức mạnh tập thể . Đặc biệt là quần chúng nhân dân lao động cùng nắm tay đoàn kết lại thành một khối để vượt qua mọi khó khăn gian khổ .
" Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm cù bất cù bơ..."
Đoạn cuối cùng hiện lên như khẳng định , nhấn mạnh một tình cảm gia đình đầm ấm , thắm thiết . Đó chính là một đại gia đình lớn của quần chúng nhân dân lao động . Mà trong đó tác giả là con , là em , là anh của đại gia đình đó . Tấm lòng của tác giả đã hòa vào tấm lòng đại gia đình dân tộc . Thấu hiểu và chia sẻ tấm lòng đó biểu hiện thật xúc động và chân thành . Từ đấy , ta thấy được tấm lòng căm phẫn của nhà thơ trước cuộc đời ngang trái . Tác giả xót thương cho những số phận của " vạn kiếp phôi pha " , của những em nhỏ không có áo cơm , "cù bất cù bơ..." . Ông mở lòng đón nhận những kiếp người đau khổ , nhân dân cần lao như đón nhận một cách chân thành những người thân ruột thịt . Câu " Không áo cơm cù bất cù bơ..." để lại ba dấu chấm lửng như tấm lòng của tác giả trải rộng ra , mở long mình với bao hồn khổ . Bài thơ rất đặc biệt không chỉ về ý thơ mà còn cả về tứ thơ . Tác giả dùng thể thơ truyền thống , sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh , nhạc điệu làm nổi bật tâm trạng của nhà thơ .
club chat>>Phan memLien ket wapEntergame.wap.shE-mail: trunghai.info@yahoo.com772281
